Sự tích hoa Bồ Công Anh
10:30:36 AM 08-11-2024Một sự tích về Bồ Công Anh, loài hoa được mọi người yêu thích không chỉ bởi vẻ đẹp mà còn bởi khả năng bay trong gió tạo nên những bầu trời đầy hoa, một khung cảnh thơ mộng khó quên dành cho những đứa trẻ hồn nhiên, những cặp đôi đang say đắm, và những tâm hồn đã trải qua những chặng đường dài.
Ngày xửa ngày xưa, ở vùng đất nọ, có một ngôi làng yên bình. Mọi người trong làng ai nấy đều thật thà tốt bụng, siêng năng làm việc và thích giúp đỡ mọi người. Ở giữa ngôi làng, có một ngôi nhà nhỏ xinh xắn, đó là nơi ở của công gái xinh đẹp và tốt bụng nhất làng. Cô được mọi người gọi với cái tên Bồ Công Anh. Cô được mọi người hết mực yêu quý bởi cô giúp đỡ mọi người nhiều đến nỗi cô hầu như biết hết tất cả khó khăn và đau ốm của mọi người trong làng, và ngoài giúp việc cô còn có thể chữa được những căn bệnh thường ngày cho mọi người.
Cuộc sống cứ thế êm đềm trôi đi, cho đến một ngày, khi đang làm việc trên những cánh đồng ở ngọn đồi cạnh làng, Bồ Công Anh bắt gặp một con sư tử to lớn bị thương đang nằm thoi thóp. Với lòng nhân ái của mình, cô gái đã chữa trị và chăm sóc cho con sư tử cho đến khi nó khỏe hẳn.
Vài ngày sau, khi đã khỏe hẳn, sư tử bước lên ngọn đồi, nó vươn vai lên, bộ lông vàng óng tỏa ra hào quang rực rỡ khi tắm dưới ánh mặt trời, càng làm tôn lên dáng vẻ mạnh mẽ của nó, trở lại là một con sư tử to lớn với sự uy nghi của chúa sơm lâm. Nhìn thấy Bồ Công Anh vẫn đang làm việc, nó đăm chiêu một chút rồi cất tiếng hỏi:
- Cô không sợ ta ăn thịt cô sao ?
Bồ Công Anh mỉm cười nhìn nó, ánh mắt có chút ngây thơ hỏi lại:
- Tại sao cậu lại ăn thịt tôi chứ ?
Nhìn thấy vẻ ngây thơ trong đôi mắt xinh đẹp của cô gái, sư tử không hỏi nữa, vì nó đã hiểu được mọi chuyện. Con sư tử lại cất tiếng:
- Ta phải đi rồi, để trả ơn cho sự giúp đỡ của cô trong những ngày qua, cô có điều mong ước gì không, nếu có, hãy nói ra và ta sẽ thực hiện nó.
Cô gái nghe sư tử phải đi thì có chút buồn, cô suy nghĩ một lát rồi trả lời:
- Cậu phải đi rồi sao, không cần bận tâm đâu, dù là ai trong làng gặp cậu, họ cũng sẽ giúp đỡ cậu cả thôi.
Sư tử như đã đoán được câu trả lời của cô gái, nó bước sang bên cạnh, ngửa mặt lên trời và gầm lên, khi tiếng rống vang vọng trời đất dần tan đi, miệng sư tử nhỏ máu, dưới chân nó là một chiếc răng nó vừa nhổ ra. Chiếc răng to lớn bắt đầu tỏa ra chút ánh sáng yếu ớt rồi chìm dần xuống đất.
Sư tử lại nói với cô gái:
- Ta biết cô đã giúp đỡ ta bởi lòng tốt của mình. Nếu một ngày nào đó cô cần giúp đỡ, hãy đến chỗ này, cô sẽ nhận được sự trả ơn của ta !
Nói rồi sư tử hóa thành một chùm sáng bay vút lên bầu trời, không thấy đâu nữa. Bồ Công Anh nhìn theo lên bầu trời, chỗ đám mây bị sư tử xuyên qua tạo nên một vòng tròn lạ mắt. Một lúc sau cô gái lại tiếp tục công việc của mình.
Sau khi sử tử rời đi không lâu, đất nước bỗng rơi vào loạn lạc bởi sự xâm lược của nước láng giềng. Khắp nơi là cảnh khói lửa, tang tóc, kéo theo đó là dịch bệnh tràn lan. Ngọn lửa chiến tranh nhanh chóng lan đến phá tan sự bình yên của ngôi làng. Bồ Công Anh đã thức trắng mấy đêm liền để cứu chữa người bị thương, nhưng tai họa mà chiến tranh mang lại, một cô gái bé nhỏ chẳng thể giúp được gì nhiều. Trong lúc mệt mỏi và đau khổ, cô chợt nhớ tới lời hứa thực hiện nguyện vọng của sư tử. Cô chạy ngay lên ngọn đồi trong lúc trời còn chưa sáng, cố hết sức đến được chỗ mà sư tử đã rời đi lúc trước. Khi cô vừa bước đến, ngay chỗ chiếc răng rơi xuống mọc lên một loài cây kỳ dị, những chiếc lá với hình răng cưa như những chiếc răng sư tử vòng lên chụm lại vào nhau, tạo thành hình một khối cầu kín mít. Bên trong khối cầu thỉnh thoảng lọt ra vài tia sáng màu vàng nhạt. Khi cô gái bước đến gần, giọng của sư tử lại vang lên từ trong khối cầu:
- Cô gái, cuối cùng cô đã có việc cần đến ta, hãy nói lên mong ước của cô và ta sẽ thực hiện nó.
Bồ Công Anh quỳ sụp xuống nói trong khi những giọt lệ tuôn rơi từ đôi mắt đỏ heo vì mệt mỏi và buồn bã của mình:
- Xin cậu hãy cứu lấy mọi người trong làng !
Cô vừa dứt lời, khối cầu bắt đầu mở ra, những chiếc lá răng cưa gai góc vung ra như những lưỡi mác, để lộ ra một bông hoa màu vàng óng bên trong. Bông hoa bắt đầu tỏa sáng rực rỡ, ánh sáng của nó chiếu thẳng lên bầu trời rồi tản ra bao phủ lấy toàn bộ ngôi làng vào trong. Bên trong màn sáng, sự kỳ diệu diễn ra khắp nơi. Những người bị thương nhanh chóng khỏe lại, những kẻ xâm lược bước vào màn sáng đều nhanh chóng biến mất rồi xuất hiện lại ở một nơi cách đó rất xa. Thấy hiện tượng lạ, quân giặc không vào làng nữa mà dồn quân tấn công những khu vực khác. Ngôi làng đã được bảo vệ như mong muốn của Bồ Công Anh. Cô vui vẻ trở lại làng và tiếp tục giúp đỡ mọi người xây dựng lại những ngôi nhà đổ nát sau cuộc chiến.
Tuy nhiên, sự vui mừng của dân làng nhanh chóng chuyển thành buồn rầu. Họ nhận ra rằng, bên ngoài ngôi làng, những người dân của vương quốc, những người anh em của họ vẫn đang đổ máu. Cuối cùng, những người vốn tốt bụng trong làng quyết định sẽ rời làng để tham gia vào trận chiến, góp một phần sức cứu lấy mọi người. Bồ Công Anh lúc này đã hiểu ra rằng, chỉ một ngôi làng được an toàn thì chẳng có ý nghĩa gì khi khắp nơi vẫn chìm trong khói lửa. Cô quay lại nơi bông hoa rực rỡ đang tỏa sáng. Giống như lần trước, khi cô vừa đến, giọng nói đã vang lên:
- Cô gái, ta đã trả ơn cho cô rồi, nhưng ta thấy rằng cô vẫn còn điều mong muốn, cứ nói ra, có thể ta sẽ giúp cô với tư cách một người bạn.
Bồ Công Anh buồn bã đáp:
- Ngôi làng đã an toàn nhưng chúng tôi không thể sống trong sự dằn vặt khi mà những người khác vẫn đang chìm trong đau khổ. Cậu có thể giúp tôi cứu lấy tất cả mọi người trong vương quốc không ?
Im lặng một lát, giọng nói lại vang lên một cách ngập ngừng:
- Việc này đã quá khả năng của ta rồi... ta chỉ là một chiếc răng với nhiệm vụ bảo vệ cô mà thôi...Sao cô không ở yên trong làng và chờ mọi thứ qua đi.
Bồ Công Anh thất vọng ngồi xuống đất, cô nhắm mắt lại cho đến khi những giọt lệ không còn lăn xuống gương mặt xinh đẹp nữa. Cô chầm chậm mở mắt ra, với một chất giọng kiên định:
- Tôi sẽ đi cùng mọi người, để giúp đỡ tất cả mọi người. Nếu có phải hi sinh, điều đó vẫn tốt hơn là chết trong sự ăn năn và cắn rứt lương tâm.
Khi cô chuẩn bị rời đi, bông hoa rực rỡ kia lại ngập ngừng cất tiếng:
- Nếu...nếu cô đã quyết tâm hi sinh...ta có thể chỉ cho cô một cách để thực hiện điều mình muốn.
Cô gái nghe vậy liền nói ngay:
- Xin hãy cho tôi biết, tôi sẽ làm mọi thứ.
Lúc này, màu vàng tỏa ra từ bông hoa trở nên sẫm hơn và có chút cô đọng lại, bông hoa cất tiếng:
- Cô gái à, cái giá phải trả khi thực hiện mong ước là hi sinh bản thân mình. Hãy hiến dâng linh hồn cô cho ta, như vậy, ta sẽ có đủ sức để giúp cô một lần nữa.
Bồ Công Anh nhìn chằm chằm vào luồng sáng đang ngày càng sẫm màu hơn. Cô kiên quyết nói:
- Tôi sẵn lòng !
Luồng sáng tỏa ra từ bông hoa có chút dập dờn kèm theo tiếng thở dài. Những chiếc lá răng cửa bắt đầu vươn dài ra, cuốn lấy cô gái vào bên trong rồi vòng lên cuốn lại thành một khối cầu như lúc đầu. Không lâu sau, những chiếc lá một lần nữa xòe ra, nhưng bên trong không còn bông hoa màu vàng óng cùng ánh sáng rực rỡ nữa. Bên trong lúc này là một bông hoa hình cầu màu trắng tinh khiết, với vô số bông hoa nhỏ ghép lại. Đó chính là linh hồn của Bồ Công Anh tạo thành. Sư tử lúc này lại nói với Bồ Công Anh: "Bây giờ cô đã có thể thực hiện điều mình muốn rồi."
Một làn gió nhẹ thổi qua, những cánh hoa nhỏ mang theo hạt như những chiếc dù bắt đầu bay lên. Những cánh hoa Bồ Công Anh bay đến mọi nơi, dù là trên núi cao, trong rừng sâu, vào tận những hang cùng ngõ hẻm. Nơi nào hạt hoa rơi xuống, người bị thương đều được chữa lành, quân xâm lược mất đi ý chí và lần lượt quay về. Khi cánh hoa cuối cùng rơi xuống, cũng là lúc linh hồn của Bồ Công Anh hoàn toàn tan biến.
Mọi người thoát được nạn chiến tranh đều vô cùng vui mừng, họ mở tiệc cảm tạ trời đất đã ban phát phép màu. Còn trong ngôi làng, khi thấy Bồ Công Anh mãi không trở về, thay vào đó là những cánh hoa trắng muốt mang theo phép màu. Họ đã hiểu ra mọi chuyện và khóc thương cho cô gái có tấm lòng hi sinh thân mình vì mọi người.
Từ những hạt hoa bay khắp nơi, một loài cây mới mọc lên, với những chiếc lá như hàm răng sư tử. Khi cây ra hoa, một nụ hoa vàng rực rỡ xòe cánh sau đó khép lại, nhường chỗ cho bông hoa trắng muốt hình cầu với những cánh hoa nhẹ nhàng bay theo gió, đến khắp mọi nơi. Dù không còn sức mạnh của sư tử, Bồ Công Anh vẫn luôn muốn giúp đỡ mọi người. Vì vậy, Bồ Công Anh thường nở rất sớm, từ đầu mùa xuân, kéo dài đến mùa hạ. Cây và hoa Bồ Công Anh lại có rất nhiều công dụng trong đời sống, có thể làm món ăn như gỏi, xào hoặc nấu canh, Bồ Công Anh làm thuốc có thể chữa bệnh dạ dày, mát gan, đau mắt đỏ. Ngoài ra, ngắm nhìn những cánh đồng hoa Bồ Công Anh bay đầy trời cũng có thể giúp chữa lành những tâm hồn thương tổn.
Đây là câu chuyện về Sự tích về loài hoa Bồ Công Anh, về một cô gái xinh đẹp với linh hồn trong vắt, luôn muốn cho đi tất cả của mình để giúp tất cả mọi người trên thế gian.
Tác giả: TTCH
Views: 1334
Bài liên quan
Chuyện tình cú vọ và heo biển
20:41:24 PM 12-11-2024 Ngày xửa ngày xưa, có một con cú vọ sống gần ... read more
Thần Cupid - Sự tích về ý nghĩa của việc tặng hoa khi yêu
20:13:25 PM 12-11-2024 Truyền thuyết kể rằng, thuở mà đỉnh Olymp... read more